Tháng 5 quê nội
Gió thuốc lào...
Hun những chiếc nong phơi đựng lửa tháng 5
Hầm hập cháy như mặt trời trên đất
Sợi thuốc ăn nắng chín vàng.
Bầy ong đan cánh khiêng nắng qua làng
Lọc trời trong màu mật,
Mẹ như Phật Bà ngàn mắt ngàn tay tất bật
Trong khung nôi mùa tằm, rì rào điệu hát giăng tơ.
Cha nhìn về đằng Đông, đen những đụn mây che
Nghe thảng thốt tiếng măng tơ gọi nhau rúc vào trong bụi
Lòng người hình như có bão
Con trâu cũng trở mình nằm nhai khúc canh khuya...
Hương lá sả tóc em, ú tim sau cửa sổ khép hờ
Sao như dính phải bùa, ngất ngư mờ ảo
Giấc mơ thung thăng gội thơm giữa nồng nàn gió nháo
Và chớp bể nhịt nhằng quất nhói chân mây.
Mưa như trút nỗi niềm, mưa ngập trắng tâm tư
Hạt thóc níu vào người khôn nổi chìm trong bão dại
Sáng Đoan Ngọ, dậy mùi men nếp cái
Ngấm gió làng thơm say…
Thời gian dẫu mặn chua, đất vẫn gối ước mơ người
Mái rạ chở che những ngày mưa tháng nắng
Mặt trời ở không gian hay thời gian lại rạng
Ánh sáng lung liêng lay động tiếng chuông chùa...