Theo bước ngày đi
Xác hạ chìm vào ruột đất
Nở thành muôn giọt heo may
Rưng rưng sương đan cỏ mật
Mảnh trăng thoáng chút hao gầy?
Đom đóm túa như tàn lửa
Dường như hồn nắng tiếc hè?
Trong veo tiếng tơ đàn dế
Ngân vào thăm thẳm lòng thu.
Con đò ngu ngơ tự hỏi
Bến là nơi đậu hay đi?
Dòng sông cuộn mình trăn trở
Sóng này, phải sóng ngày xưa?
Bên cầu bóng ai giặt áo
Mơ hồ… em thuở xa xanh
Mang cả mùa duyên con gái
Mặn vào hoang nhạt đời anh.
Mọi thứ khởi nguồn từ mất
Cứ ngỡ bắt đầu từ sinh?
Trong khuya sâu nghe trái đất
Vần xoay tái tạo lại mình.