Khúc ra giêng
Ra giêng
Hẹn nhau về quê nội
Nơi những bờ tre trong gió chiều bối rối
Bao nhịp cầu kiều mẹ bắc thành thơ
Nơi có rất nhiều cái ngày xửa ngày xưa
Ánh trăng ngậm hương nuớc vối
Ta ngu ngơ vào xem hát hội
Bạn gái cưòi thùm thụp đấm lưng nhau.
Miền quê cơn gió heo may giãi dầu
Rắc hoa cỏ bám đầy nỗi nhớ ...
Mẹ ta đi cấy đồng sâu
Trời nung nắng lửa áo nâu nhuộm phèn
Em ở làng bên
Lam lũ vẹt mòn màu con gái
Cô đơn ánh mắt buồn vời vợi
Tòng teo trong cánh áo bạc màu.
Cha chống cuốc đứng trong chiều
Bên kia sông sáng đèn thành phố
Ngỡ ngàng với mùa gió lạ .
Con trâu lầm lũi kéo cày
Con người vẫn hướng chân mây ngóng trời
Máí nghèo lách cách tiếng thoi
Tơ vàng rút ruột cho người phương xa
Vẫn chưa đi hết tháng ba
Đất bốn mùa nhọc nhằn vật vã
Người gồng mình ngược gió
Thuyền lênh đênh chao đảo ngược dòng.
Cánh đồng vẫn lại cánh đồng
Vợ trên ruộng cạn còn chồng ruộng sâu
Vẫn mưa phùn vẫn mưa ngâu
Hạt mưa sa xuống lòng nhau, buốt lòng !