Về miền Hoa Phượng đỏ
Song với riêng tôi, cây Phượng vĩ như một người mẹ Hải Phòng chân bám vào cỗi cằn rùng rùng sóng động, nhưng kiên trung và nhân ái dang rộng cánh tay xanh chở che cho cuộc sống con người của vùng đất đầy nắng lửa và đầy sóng gió. Còn trái tim của mẹ thủy chung lời thề hẹn, cứ độ tháng 5 lại kiêu hãnh trổ mùa hoa đỏ như cốt cách của lửa
Lang thang cùng những mùa rau muống…
Ngót 12h trưa món bún riêu cua mới xong kèm theo một “đĩa ốc” bằng rau muống được bày trên bàn tiệc… Nguyễn Tuân bảo, cái ngon là ngon nhiều thứ, ngon mắt, ngon tai, ngon tri kỷ đối ẩm rồi mới …ngon miệng được.
BÀI THƠ “VỊNH TRÂU GIÀ” Tài năng và khí phách Nguyễn Khuyến
Sự kiện vua miễn tội cho Nguyễn Khuyến trong Lễ khánh thành cầu Doumer chắc quá ít người nhớ, nhưng bài thơ “Vịnh trâu già” của ông thì lại lưu truyền mãi.
Cần “chuẩn hóa” lại thân thế, sự nghiệp Trạng Trình
Tuy nhiên một trong những việc cần làm là thống nhất những nội dung về thân thế sự nghiệp của Nguyễn Bỉnh Khiêm vốn đang còn khá nhiều “ vùng mờ” và mâu thuẫn nhau.
Vang động vịnh Cái Bèo
Hơn 80 năm trước đây, nhà khảo cổ người Pháp bà Colani trên con thuyền nhỏ như chiếc vỏ trấu so với biển cả bao la đã “vớt” được di chỉ trên 7000 năm tuổi - vịnh làng chài Cái Bèo “Bale de Pêcheurs” - ( Colani 1988: 94, 1939: 12).
Hạt mắm Cát Hải với cuộc hành trình xuyên thế kỷ
Tôi ngồi trên bờ đê, trải lòng về một thời Vạn Vân xa ngái. Cái Làng Mây ấy đã bay vào ca dao và sống muôn thuở, trở thành “hồn mắm” của xứ đảo này.