Chùm thơ trên Tạp chí Nhà văn số đặc biệt tháng 12/2012

1. Viết ở đồng

Ngọn gió hè héo trong nắng tháng năm
sông ngầu bọt cơn đau bồi lở.
mẹ bạc muối áo nâu… giữa chang chang lửa
chân cắm dưới bùn
vai giở trời xem.

Ruộng bày như bàn cờ, hạn, úng ngàn năm
cha bì bõm lội bao mùa gió bấc
trâu lầm lũi kéo bóng mình
cày quặn lòng xé đất
xao xác tiếng chiều dội trắng bàn tay.

Mùa gọi mùa, bao cuộc vần xoay
dấu hỏi uốn liềm trăng, giữa trời nhập nhoạng
bông lúa thì vàng,
cánh cò thì trắng
hạt cơm lại chìm trong nỗi đầy vơi?

Đồng đất làng ruộng mật bờ xôi
nhưng sớm vẫn gừng cay, còn chiều muối mặn
nơi hoa thơm, vẫn cứ còn quả đắng
mưa táp ruộng lầy
nắng đốt đồng sâu…
nha_van_3

2. Mảnh ao làng

Mặt biếc trải gương, nằm gối hương đồng
Uống mùa thu,
nghe hạt dần đóng sữa
Con cá rô tung mình đớp lúa
Vỡ mảnh trời xanh ẩn  dưới chân bèo.

Nơi bí ẩn đêm
Thấp thỏm nỗi vơi đầy
Trăng rụng xuống niềm tròn nỗi khuyết
Nơi những ngôi sao xa xăm lưu lạc
Rơi về trong sóng ru nôi.

Ao làng vẫn nước trong veo
Thuyền lá tre nặng lòng chở gió
Chuồn ớt khiêng ráng về bờ cỏ
Cóc nhìn trời
Cất tiếng gọi mưa.

Chiếc lá vàng có làm thành mùa thu
Rồi cũng về trong vòng tay đất mẹ
Cái khoảnh khắc tìm lại hồn lại vía
Tím lặng thầm
Hoa súng đợi đầu ao.
nha_van_2

3.Người đàn bà góa

Người đàn bà vác gàu ra đồng
Tát  nước dưới trăng
Nhìn bóng sen, nhớ hương tấm áo
Từ lâu theo gió về trời.
Bàn chân in mặt thời gian chơi vơi
Qua những cánh đồng nứt nẻ,
Qua những rình rập đạn bom. Nỗi lo đêm lũ
Phập phồng…

Gàu sòng múc ánh ánh trăng vàng
Nhưng chỉ nghe tiếng sôi bọt nước.
Vai mòn vẹt nỗi chồng
Lòng nở bồi bao khúc vì con.
Những khối u cào xé đêm mòn…

Người đàn bà mang theo ca dao đi cấy
Xao xác nỗi buồn trông ngóng chân mây
Lạo xạo tiếng chân cua
Cùng với truyện cười đựng vào trong giỏ
Lấy tục ngữ răn mình
Cột khát thèm vào sợi dây tam tòng tứ đức
Phút hồn chênh vênh bên mép vực
Bắc câu Kiều tình tự với trăng suông.

Rồi  rụng vào mùa lá
Vẫn mơ hồ quen lạ như gió qua đường
Cả cái tên riêng
Cũng chìm vào quên lãng.

nha_van1